Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2019

Ông Thầu

Số là tôi cần thợ sửa lót lại gạch bông do thời tiết nóng nên bị rộp, bung khỏi nền nhà và tôi đã gặp một “ông thầu”. 

Gọi thầu cho oách chứ công trình nhỏ xíu chỉ cần 2 thợ là được. Nhưng vẫn phải gọi là “thầu” vì tất cả mọi việc chỉ cần làm việc với một “ông” này là đủ thay vì phải tự chạy vật tư, phải phân công thợ. Và phải gọi là “thầu” vì ngày đầu tiên gặp nhau bàn bạc, “ông” ăn mặc rất lịch lãm, chân giày tây, mặc sơ mi bỏ quần và nhất là cặp mắt kính trên gương mặt khó nghĩ đó là một người thợ.

Vì nghĩ như thế nên tôi chẳng kêu tên, cái gì cũng gọi “ông thầu”.

Việc sửa chữa xong, hoàn toàn đúng ý tôi. Tất cả những gì tôi dặn dò được thực hiện không sót thứ gì. Chẳng những thế nơi sửa chữa được dọn dẹp, làm vệ sinh khó phàn nàn được. Tôi thầm khen một người như thế thuộc loại chu đáo không như khi vô quán ăn kêu món gì đó cứ lộn tùng phèo. Trong lúc nghiệm thu tôi “gây khó dễ” bằng cách “tại sao” cái này, cái kia được “ông thầu” giải thích cặn kẽ “phải như thế” và kèm theo cam đoan “sau này có gì chú cứ kêu con”.

Nhưng chỉ vài ngày sau, có một cuộc gọi điện thoại xuất hiện tên “ông thầu”. Thầm nghĩ tiền bạc đã trả, có cả tiền “bo” nữa thì còn việc gì nữa đây.

- Có việc gì không, cháu ?

- Chú ra nhận hàng dùm cháu.

- Hàng gì ? Có phải cháu là “ông thầu” không ?

- Chú ra nhận hàng mua trên mạng dùm cháu.



Không nhận được câu trả lời có phải là “ông thầu” hay không tôi bèn nhìn ra cửa thì rõ ràng đó là “ông thầu”. Nhưng hôm nay “ông” không mặc sơ mi bỏ quần mà mặc bộ áo của một shipper đi giao hàng. Không biết do ngoài trời nắng gắt hoặc do bộ áo màu nóng nên trông “ông thầu” hôm nay đen hơn hôm tôi gặp. Vì đoán “ông thầu” ngại ngùng lần tái ngộ này nên tôi nhờ người nhà nhận hàng dùm.

Chúng tôi đã làm việc với nhau nên tôi tin rằng, dù trách nhiệm một “ông thầu” hay trong vai một shipper, con người này có phẩm chất riêng. Dù bên ngoài là áo sơ mi bỏ quần hay áo thợ, “ông thầu” không đánh mất hình ảnh con người bên trong của mình. Cho nên lần sau cần sửa chữa, tôi vẫn muốn làm việc với “ông thầu”.

PQT
6/2019

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2019

Chuyện Mùng Ba Tết

Ở cái đất Saigon này, vào Tết là nóng. Mùng Ba Tết lại càng nóng. Ai cũng muốn mau về nhà để tránh nóng.

Tôi đi chúc Tết về làm vài ly hơi sừng sừng nhưng vẫn dừng xe đúng vạch khi đèn đỏ dù đã là giữa trưa. Mà có phải mình tôi đâu, ngó chung quanh và nhìn về phía bên kia đường, ai cũng dừng đúng vạch.

Đèn xanh xuất hiện, vài xe đã lên ga nhưng không ai nhúc nhích. Vì ánh mắt mọi người đang dõi theo một cặp nam nữ trên một chiếc xe chạy rất chậm, rất chậm qua giao lộ từ hướng xe bây giờ là đèn đỏ. Cứ tưởng tượng hai bên đường là khán giả còn giữa đường là sân khấu có hai diễn viên.

Diễn viên nam cứ ngửa mặt lên trời mà cười rũ rượi ra điều có gì đó rất thích thú, còn diễn viên nữ cứ hết đấm thùm thụp vào lưng anh chàng, rồi thọt lét hai bên mạn sườn. Hình như giữa họ có một câu chuyện thú vị nào đó khiến họ không còn chú ý đến ai.
Chỉ đến khi chiếc xe ra giữa giao lộ, cặp diễn viên đó mới phát hiện đã vượt đèn đỏ. Anh chàng không còn cười nữa mà cúi gập đầu hai bên đường ra điều xin lỗi, còn cô gái tỏ ra ngoan ngoãn hơn khi khoanh cả hai tay và cúi đầu xin lỗi cả hai bên.

Thì ra anh chị này vượt đèn đỏ một cách vô thức chứ chẳng phải cố tình. Hành động biết lỗi của họ khiến cho tôi và một vài xe quanh đó chẳng phàn nàn gì mà còn cười kháo nhau : hạnh phúc nhỉ ! hoặc thô thiển hơn là : sướng quá chẳng còn biết gì nữa !

Rồi mọi người lại tiếp tục chờ vì đèn bây giờ lại là đỏ.

PQT
Mùng Ba Tết Kỷ Hợi - 07/02/2019

Chủ Nhật, 20 tháng 1, 2019

Sức Mạnh Của Tình Thương

Trong Phần 1 Tập 12 (Season 1 Episode 12) mang tên “Marine One” của bộ phim truyền hình nhiều tập của Mỹ “HomeLand”  - Tổ Quốc có một đoạn rất hấp dẫn đối với tôi khiến tôi nhiều lần xem lại.
Đó là lúc người lính Mỹ, Trung Úy Brody, từng bị bắt làm tù binh tám năm trong các nhà tù của Al Qaeda nay đã trở thành một chiến binh Hồi Giáo, thực hiện mệnh lệnh của thủ lĩnh Nazir  ám sát Phó Tổng Thống Hoa Kỳ Walden bằng cách kích nổ bom mang trên người.

Lần kích nổ đầu tiên tuy không thành công vì sút dây điện nhưng đã chứng tỏ Brody tuy mới cải đạo Hồi nhưng đã sẵn sàng chết vì lý tưởng của Al Qaeda.

Lần kích nổ thứ hai ngay sau đó đã suýt thành công nếu không có cú điện thoại của cô con gái Dana. Với sự tinh tế của một thiếu nữ, với tình thương dành cho Bố, Dana đã phát hiện ra những dấu hiệu lạ lùng của Brody mấy ngày trước. Nhất là lúc Brody dặn dò con gái sau này phải chăm sóc Mẹ.

Đạo diễn đã tăng kịch tính của đoạn này bởi những khuôn hình cận mặt Brody cho thấy sự giằng co một bên là gia đình và một bên là lý tưởng đang theo đuổi. Sự căng thẳng của Brody đó là do áp lực từ cô con gái rượu bắt phải nói đi nói lại câu “Bố Sẽ Về nhà”.

Cô con gái đã chiến thắng một chiến binh Hồi Giáo cuồng tín khi Brody nói một câu rất tình cảm “Bố Hứa Sẽ Về” và tự đóng chốt an toàn khi cơ hội ám sát vẫn còn.

PQT
2017





Thứ Năm, 10 tháng 1, 2019

BÁC SĨ NÀY GIỎI !

Khi đọc tiêu đề bài báo này, nhất là có dấu ba chấm, tôi nghĩ ông bác sĩ ở Quảng Trị thuộc loại lang băm nên bệnh nhân nếu không chết vì rượu thì sẽ chết vì truyền bia vào máu. Nhưng không, đọc hết bài mới biết bệnh nhân được cứu sống rất ngoạn mục.

Đọc đến phần lý giải tại sao dùng bia giải độc của bác sĩ Lê Văn Lâm càng thấy chẳng những ông ta có kiến thức mà còn rất quyết đoán trong tình huống cấp bách.

Được biết, rượu sản xuất từ tinh bột (gạo, nếp,…) có chất Ethanol (C2H5OH) là rượu uống được, còn rượu sản xuất có nguồn gốc Cenlulose (bã mía), sử dụng men bẩn, pha cồn công nghiệp, không bỏ “nước rượu” đầu khi chưng cất sẽ có Methanol (CH3OH) độc hại cho cơ thể.

Ethanol vào cơ thể không gây độc nhưng Methanol khi vào cơ thể sẽ chuyển hoá thành Andehit Formic, một hợp chất rất độc có thể gây ung thư. Tuy nhiên, Andehit Formic sau đó còn chuyển hóa thành Acid Formic còn độc hại hơn thế. Acid Formic sẽ phá vỡ chức năng tế bào có thể làm đui mù, suy thận, tổn hại hệ thần kinh, hôn mê, và tử vong. Nhiều trường hợp dù sống sót nhưng thị giác bị hỏng vĩnh viễn.

Vì Methanol độc như vậy nên tôi nhớ các vị vua của ta ngày xưa cho đun nóng rượu trước khi uống vì Methanol rất dễ bay hơi.

Theo bác sĩ Lâm, gan sẽ ưu tiên chuyển hóa Ethanol trước, sau đó mới đến Methanol. Ethanol được gan chuyển hóa không sao nhưng Methanol được chuyển hóa thành Andehit Formic, rồi thành Acid Formic vô cùng độc. Để gan không chuyển hóa Methanol, bác sĩ cho truyền bia vì trong bia có Ethanol. Methanol không được chuyển hóa sẽ bị đào thải dần qua đường nước tiểu, làm giảm độc tố trong cơ thể, đó là cơ sở để cứu sống bệnh nhân.

Theo phác đồ điều trị thông thường, phải đợi Methanol được gan chuyển hóa rồi mới lọc máu. Lúc đó độc tố đã chạy khắp cơ thể.

Tôi nghĩ bác sĩ này giỏi vì có kiến thức mà còn quyết đoán ở chỗ trong thời gian cấp bách đã quyết định dùng bia để thay thế rượu Ethanol với phác đồ một lon bia truyền trong một giờ.

Bệnh nhận này nhậu với 3 người khác. Tất cả đều phải đi cấp cứu vì uống cùng loại rượu. Đến nay đã có 1 người tử vong. Kết quả kiểm nghiệm mẫu rượu 4 người uống có hàm lượng Methanol vượt quá 1.119 (một ngàn) lần ngưỡng cho phép.

"Từ đó suy ra" bấy lâu nay dân nhậu dùng trà đá "chữa lửa" là sai ! Phải dùng bia mới không bị ngộ độc. Mà phải uống lượng bia đủ để Methanol không có cơ hội vào máu.
Chỉ có thắc mắc không rõ bác sĩ dùng loại bia nào.

PQT

https://tuoitre.vn/truyen-15-lon-bia-vao-co-the-de-cuu-benh-nhan-ngo-doc-ruou-20190110085748773.htm




Thứ Ba, 8 tháng 1, 2019

Lò Bánh Hỏi Phú Long


Ở thị trấn Phú Long thuộc huyện Hàm Thuận Bắc, phía Bắc thành phố Phan Thiết có rất nhiều lò sản xuất bánh hỏi.

Bánh hỏi Phú Long cũng như bánh hỏi ở các tỉnh miền Tây Nam Bộ làm từ bột gạo. Chỉ khác là sợi bánh hỏi Phú Long không nhỏ mà to gần bằng sợi bún.

Bánh hỏi được làm theo qui trình như sau : trộn bột, luộc bột, ép thành sợi, hấp lại một lần nữa và cuối cùng đem phơi cho ráo. Thời gian làm xong một mẻ bánh phải mất khoảng 2 tiếng.

Có lò ép sợi bằng trọng lượng cơ thể và có lò sử dụng máy ép. Khi đã ra sợi, người thợ thoăn thoắt “bắt” thành từng “con” đặt xếp lớp vào khay mang đi hấp.

Trong xưởng hấp lúc nào cũng nóng và bão hòa hơi nước. Chỉ có thợ mới trụ được lâu trong xưởng còn như tôi chỉ xem một lúc phải bỏ ra ngoài.

Dọc theo Quốc Lộ đi qua tỉnh Bình Thuận có rất nhiều quán ăn bánh hỏi lòng heo, một món ăn đặc trưng của địa phương. Và Phú Long có nhiều quán nổi tiếng. Món bánh hỏi lòng heo gồm bánh hỏi rưới mỡ hành, lòng heo, rau sống và mắm me.

PQT
5-2017







Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016

Á Đù !

Chành xe là nơi làm dịch vụ vận chuyển hàng hóa từ nơi này sang nơi khác. Từ Saigon có thể gửi hàng đi các nơi và ngược lại.

Sáng sớm hôm đó tôi có mặt ở một chành xe. Chếch ở phía trước cửa có một anh chàng xe ôm bụng phệ ngồi trên xe gặm bánh mì. Bỗng có một tiếng la lớn.

- ĐM, tránh ra mau !

Tôi thấy anh xe ôm vội nhảy ra khỏi xe tránh một chiếc xe xích lô đạp đang lao vào cửa. Nhưng chỉ được nửa bánh xe liếm lên lề đường chiếc xích lô lại trôi ngược ra lòng đường. Người đạp xích lô gầy guộc vẫn ngồi trên yên xe lẩm bẩm có lẽ nhắm vào anh xe ôm.

- ĐM, không có chỗ ngồi sao choán hết cửa vậy cha.

Anh xe ôm đang ngoạm ổ bánh mì nghe thế bỗng ngưng lại nhìn chằm chằm vào người đạp xích lô.

- ĐM, mày nói ai ?

- Tui nói ông chứ nói ai. ĐM, đạp bở hơi tai mà đến đây gặp ông cản mũi kỳ đà.

Anh xe ôm bỏ chiếc bánh mì vào chiếc nón bảo hiểm treo ngửa một bên xe. Sợi cà rốt đồ chua đỏ chót lòi ra ngay chỗ gặm dở dang. Anh xe ôm bước về phía chiếc xích lô chỉ thẳng tay và quát to.

- ĐM, mày lùi lại mau.

Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu “Á đù, mới sáng sớm ra đã có phim coi rồi !”.

Chiếc xe xích lô lui thật dù rất chậm chạp. Người đạp xích lô vẫn ngồi trên yên nhìn chằm chằm vào anh xe ôm đang bước tới và đạp ngược bàn đạp. Chiếc xích lô này xài líp có con chó chết, nghĩa là đạp ngược thì xe sẽ chạy lui như là có số de vậy.

Tới sát chiếc xe xích lô, anh xe ôm đặt hai tay lên đống hàng hóa phía trước đẩy mạnh chiếc xích lô lùi ra xa cái chành xe. Anh xích lô gặp khó khăn khi phải cố điểu khiển chiếc xe không đâm vào lề trong tình thế bị đẩy lui Thế cũng được, hy vọng bực tức của anh xe ôm sẽ tan biến theo cái đẩy. Không choảng nhau là được rồi.

Xe xích lô lui ra một đoạn thì anh xe ôm buông ra và bước về phía chỗ anh xích lô vẫn đang chễm chệ trên yên. Lại “Á đù, bây giờ mới vào phim !”.

Anh xe ôm đi ngang qua chỗ anh xích lô tới đống hàng hóa cột ở bánh xe sau, lại đặt cả hai tay lên đó và ra lệnh

- ĐM, đạp đi

Lại “Á đù, không phải phim hành động”.



Người đạp người đẩy, chiếc xích lô dễ dàng vào được chành xe và bỏ hàng xuống. Anh xe ôm ra xe của mình ngồi nhưng không gặm bánh mì tiếp, không biết do mệt hay còn bực. Một lúc sau anh xích lô bước ra chìa gói thuốc.

- Có cử nào chưa ?

Anh xe ôm rút điếu thuốc rồi đi theo anh xích lô hướng về quán cóc trước mặt bỏ lại cọng cà rốt đang khô dần.

PQT
12/2016
Ghi chú : có một chút hư cấu ở chỗ thực tế tác giả không có tí xíu nào Á Đù.

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2016

Evan Le

Cháu Evan Le, hiện đang được xem là thần đồng âm nhạc, có họ tên đầy đủ là Evan Duy Quoc Le, sinh năm 2011 tại Torrance, California. 

Năng khiếu của cháu Evan được gia đình biết đến khi mua đàn Piano để anh trai của Evan tập luyện. Dù chỉ mới nghe người anh chơi một đoạn nhạc, cậu bé Evan đã gõ lại những giai điệu gần giống khiến cả gia đình hết sức ngạc nhiên. Lúc đó Evan mới 3 tuổi.

Cô Tường Vân, giáo viên dạy nhạc trường VRMA (Virtuosos Russian Music Academy) đã nhận Evan vào học sau khi quan sát Evan chơi đàn chỉ trong vòng 2 phút. Theo kinh nghiệm cô chưa gặp được bé nào có khả năng đặc biệt như Evan.

Năm 2015, chỉ sau 6 tháng học Piano, Evan tham dự cuộc thi Vstars Kid – cuộc thi dành cho trẻ em tài năng gốc Việt từ 6 tuổi đến 15 tuổi tại Mỹ. Do Evan chưa đủ tuổi nên ban tổ chức đã phải thay đổi thể lệ cho các trẻ em từ 4 tuổi có thể tham dự. Evan đã giành ngôi vị số 1 cuộc thi này.


Năm 2016, Evan tham dự cuộc thi Little Big Shots dành cho các trẻ em thể hiện tài năng ở nhiều lĩnh vực khác. Không rõ ở cuộc thi này, Evan đạt đến thứ hạng nào.


Không chỉ chơi các bản nhạc, Evan Le đã có thể sáng tác những bản nhạc ngắn.

Evan Le trong một lần biểu diễn tại Việt Nam.


Khái niệm thần đồng rất mơ hồ. Có những trẻ bộc lộ năng khiếu chỉ một giai đoạn sau đó là tịt ngòi. Hy vọng với gia đình và xã hội như hiện nay, cháu Evan Le sẽ phát triển tài năng.

Evan Le là một minh chứng nữa cho thấy người Việt không hiếm người tài và đa phần chỉ có thể thành danh ở nước ngoài.

PQT
20.12.2016












Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2016

Hà Nội - đêm mai không lạnh

Ba năm tám tháng xa Hà Nội, chưa bao giờ tôi tra xem thời tiết Hà Nội ra sao. Đêm nay ngồi tra dự báo thời tiết ở quê nhà, biết đêm mai Hà Nội không lạnh, nhiệt độ ban ngày là 27 độ C.

Đêm mai Hà Nội không lạnh, không lạnh.

Nhưng 24 năm về trước, đúng ngày như đêm mai. Hà Nội rất lạnh, rất lạnh.

oOo

Năm đó tôi vừa 20 tuổi, vừa mới ra quân được vài tháng. Bố tôi gọi đến bên giường ông, ông nói.

- Tính con không hợp với đất này, con về quê sống, rồi lấy vợ lập nghiệp ở quê sống cho yên bình con ạ.

Bố tôi ho sù sụ, ông ốm lắm. Tôi không dám trái lời, khăn gói về quê ngay.

Sáng sớm ở quê lúc trời còn chưa sáng chỉ lác đác mấy tiếng gà, tôi và chú tôi kéo con lợn trong chuồng ra. Cô tôi đã đun sẵn nồi nước sôi. Tôi giữ cho chú tôi chọc tiết, việc chỉ có thế thôi. Đến trưa thì tôi và chú tôi đi khắp các làng ở quanh vùng mua lợn. Trên chiếc xe Ba-Bét-Ta, tôi ngồi sau, chú tôi cầm lái long nhong từ làng này sang làng khác, chúng tôi thay nhau gào.

- Ai có lợn bán không ?

Hô thế cho vui thôi, chứ nhà ai có lợn đến tầm bán, chú tôi đều nắm rõ cả. Mua lợn xong, chú tôi buộc con lợn đằng sau, còn tôi ngồi chồm hỗm ở cái khung giữa xe. Có khi mỏi quá, tôi ngồi đằng sau trên bụng con lợn.

Đến chiều chở lợn về nhà, tôi nấu nồi cám cho chúng ăn. Ông bà tôi nói dù mai giết chúng, chiều muộn đến bữa của chúng vẫn phải cho chúng ăn con ạ. Mỗi lần chui trong gian bếp mái gianh,  nấu cám bằng củi, trời lạnh buốt. Cảm giác nấu bữa ăn cuối cùng cho những con lợn. Ngày mai giết chúng, mổ dạ dày còn thấy những cọng rau, hạt cám còn chưa tiêu hết. Cảm giác ấy khó thể nào mà tả nổi, nhất là đối với một thanh niên phố cổ Hà Nội mới 20 tuổi, ham mê đọc sách.

Tôi hiểu Bố tôi đuổi tôi về quê, vì ông sợ tôi tham gia vào những băng nhóm giang hồ hồi ấy quanh nhà. Vào những năm đầu thập kỷ 90 của thế kỷ trước, bạn nào lớn tuổi ở quanh khu vực nhà tôi hiểu sự hỗn loạn của các băng nhóm ở đó thế nào. Tôi nghĩ Bố tôi có lý. Tôi sẽ ở quê, lấy vợ, kiếm một căn nhà ở quê (Bố tôi đang tìm mua) và làm nghề mổ lợn hoặc cuốn thuốc lá gì đó.

Quê bà ngoại tôi ở làng Đình Bảng thôn Trung Hoà, ông em bà nội tôi tên là ông Tài, nhà ở góc cái ao trước sân đình. Trước lối đi vào là rặng tre ven ao, có cái cầu gạch hàng sáng tôi rửa dạ dày và lòng lợn ở cái ao đó.

Đêm đó trời rất lạnh, tôi ngủ một mình trên căn gác, gió lùa qua cái cửa sổ gỗ khe hở toang toác. Tôi nằm cuộn tròn trong cái chăn bông cũ xẹp lép, mặc cả quần dài, đi tất, áo len mà không hết lạnh. Bỗng có tiếng xe máy và tiếng người dưới sân, rồi chú tôi gọi tên tôi. Tôi ra đến ban công nhìn xuống thấy anh rể mình. Cô tôi nói xì xào - để nó xuống rồi hãy nói. Chú tôi bảo xuống đây chú nói cái này.

Tôi ôm lấy thành ban công ngồi sụp xuống, tôi hiểu điều gì trong những tiếng thì thầm kia.

- Bố mất rồi.

Anh rể tôi lên nâng tôi dậy và đưa xuống cầu thang. Tôi ra bờ ao chỗ rặng tre ngồi lặng thinh, gió lạnh như cắt da thịt, nước mắt tôi chảy nhưng tôi không khóc thành tiếng.

Anh tôi chở tôi về Hà Nội, trời rất lạnh, sao mà đêm đó lạnh thế cơ chứ. Sau này người ta bảo đó là đêm mà Hà Nội rất lạnh trong nhiều năm trước đó trở lại. Những đêm lạnh như thế, những người sức yếu, già thường hay mất.

Tôi về đến nhà, Bố tôi nằm trong màn như đang ngủ. Tôi vén màn sờ vào má ông, da thịt ông lạnh và cứng như đá. Tôi oà khóc nức nở.

Bố tôi là một người hiền lành, ông luôn nhường nhịn với xóm giềng, Bố tôi rất sợ va chạm. Ông chỉ mong sao kiếm đủ ăn cho đàn con của mình, nuôi chúng khôn lớn, lo cho nghề nghiệp và lập gia đình. Ông luôn mong mỏi chúng tôi có cuộc sống bình yên, thà đủ sống còn hơn phải xông pha rồi đương đầu với giống tố cuộc đời. Bố tôi chỉ mong sao tôi và anh chị tôi có nghề nghiệp khiêm tốn trong xã hội này để đủ sống là được rồi, đặc biệt là tôi.

Năm tôi 13 tuổi, tôi nuôi một bể cá chọi và một con gà chọi ô mã mái chân vàng, hai hàng vảy nuột mỏng tang, bàn móng mảnh và rộng, mào dâu, khoản xe điếu. Tại sao tôi nuôi một bể cá chọi mà không nhốt riêng, vì tôi muốn chúng phải đánh nhau suốt cho tôi xem. Tôi xem mải mê quá, Bố tôi mắng rất nặng lời.

- Tao đập chết cá cả gà của mày bây giờ.

Tôi lặng thinh một hồi, rồi tôi bê bể cá ra trước mặt con gà chọi. Tôi vớt từng con cá cho gà ăn, miệng âu yếm nói với con gà.

- Ăn đi, ăn đi, cá ngon lắm.

Khi con gà ăn gần hết mười con cá chọi, nó trở nên khảnh ăn, chỉ lục cục gọi mái. Tôi lấy con dao và cái bát, dùng chân đạp con gà vào tường rồi cắt tiết.


Bố tôi nhìn tôi, ông sững sờ lặng người. Từ đó Bố tôi không bao giờ mắng tôi nữa. Tôi cũng không nuôi gà chọi và cá chọi một thời gian rất dài. Đến khi một lần về quê Đình Bảng, tôi nhìn thấy một con gà xám mã mái, chân vàng. Bố tôi thấy tôi ngắm nó, bèn hỏi người bán. Bố tôi bỏ 150 đồng mua cho tôi con gà xám mã mái ấy, tôi nuôi chỉ ngắm không cho chọi, cho đến khi nó chết.

oOo

Mai sẽ là ngày giỗ lần thứ 24 của Bố tôi, tôi không có ở nhà, tôi đi cũng không có tấm ảnh nào của ông mang theo, chắc sẽ còn nhiều và nhiều năm nữa tôi không có ở mặt ở nhà ngày giỗ Bố mình.

Nhiều lần tôi đã ân hận về hành động với bể cá chọi và con gà ô mã mái chân vàng. Đôi khi tôi ước nếu tôi quay lại năm 13 tuổi ấy, tôi sẽ không làm như thế. Nhưng rút cục thì tôi nghĩ, Bố tôi nếu còn sống, ông sẽ bằng lòng với những gì tôi đang sống và đang làm ngày hôm nay.

Hà Nội đêm mai không lạnh, Bố à.

Bùi Thanh Hiếu
10.12.2016

Thứ Hai, 12 tháng 12, 2016

Getting Great Colour From Canon Picture Styles

Why are the colours so plain?

If you've just upgraded to a Canon DSLR from a point and shoot camera, you'll have noticed how plain your shots look with your new Canon DSLR.  Don't fret because you've come to the right place.  This article will show you how you can knock the socks off your point and shoot with colour from your new DSLR.

For some reason, Canon didn't preset the picture style settings for natural contrast straight out of the box.  Perhaps they deliberately wanted to spur people on to play with the settings and understand how each works.  Well it worked for me anyway.  In a nutshell, the basic reason the colours are so plain is because the contrast setting is too high.  There are some subtle colour differences between the different picture styles too.  We'll have a look at tweaking each setting to getting more colour out of your shots.

A good tip for comparing the Picture Style settings is to shoot Raw and upload the Raw shots into Canon's Digital Photo Professional bundled software, where you can play with the settings to your heart's content.

For each image I'll use Canon's In-camera convention of reporting Picture Style settings, separated by commas:  Picture Style, Sharpness, Contrast, Saturation, Color Tone.  Click on any image to see an enlargement.
Standard 7,0,0,0.  This is a typical Canon DSLR shot, straight out of the box.  Contrast is slightly too high with tones either very bright or very dark.

Choosing the Picture Style

There are 6 different preinstalled Picture Styles to choose from: Standard, Portrait, Landscape, Neutral, Faithful and Monochrome.  Each of these Picture Styles emphasises certain colours more or less than others.  For example, Portrait Picture Style makes skin tones more rosy, Landscape overlays a slightly orange-brown overtone whilst Neutral gives the most accurate colours. 

You can also download other Picture Styles from Canon's Picture Style website, and upload them to your computer or camera.

For accurate colours with a bit more pop to blue skies, I can recommend the Autumn Hues picture style from Canon's Picture Style website.  The skin tones from this picture style are more natural than any of the built in picture styles, with no overtones.
Standard 7,0,0,0.  Although the manual claims that Standard gives vivid colours, for most scenic shots you'll find that the colours are quite natural.  Colours are neutral overall with just a hint of redness in skintones and slightly saturated reds.
Portrait 7,0,0,0.  Portrait saturates the colours by 1 notch over Standard.  Skintones are hue shifted dramatically to the magenta side for pinker skin.
Landscape 7,0,0,0.  Landscape saturates colours by 1 notch over Standard except for blues which are saturated by 2 notches to give bright blue skies.  There is a slight orange-brown overtone to photos, most noticible in beige areas.
Neutral 7,0,0,0.  Neutral outputs all colours evenly so that there are no overtones.  The saturation level is 1 notch lower than Standard.  The Contrast is also 1 notch softer than Standard.  Neutral is good for accurate colours.
Faithful 7,0,0,0.  Faithful has a slight pinkish overtone on photos.  It uses the same contrast curve as Neutral.
Autumn Hues 7,0,0,0.  Autumn Hues is similar to Neutral but is more saturated by 2 notches.  Colours are quite vivid.  Autumn Hues uses the Standard contrast curve so midtones are slightly brighter than Neutral PS.  Skintones are quite natural with the Autumn Hues PS.  Autumn Hues must be downloaded from Canon's Picture Style website.
It may be installed with recent versions of Digital Photo Professional.  Look in C drive>Program Files>Canon>Digital Photo Professional>pf2>ww05_Autumn_Hues.pf2

Contrast

The contrast control adjusts the separation between light tones and dark tones.  The factory preset contrast is actually quite high making highlights very bright and shadows very dark.  This doesn't suit many outdoor shots.  Lowering the contrast reduces this harshness and saturates colours more.
Standard 7,0,0,0. This is the standard contrast that comes out of the box.  The contrast between light and shadows here is already quite harsh.
Standard 7,1,0,0.  A common recommendation given to give photos more pop is to increase the contrast.  This shot was set at Contrast +1.  This makes the problem worse as colours become more pale, and shadows become even darker.
Standard 7,-2,0,0.  A much better recommendation is to reduce the contrast so that colours are more saturated.  Here I have reduced the contrast to -2.
The correct contrast setting is really scene dependant.  There is no single contrast setting that will work for all situations.  Even though I commonly set my contrast to -2, there are times such as the following when I need to reduce or increase the contrast, depending on the scene.
Autumn Hues 7,-2,0,0.  This is a very high dynamic range scene.  The foreground is slightly dark, due to exposing for the bright sky.Autumn Hues 7,-4,0,0.  By reducing the contrast to -4, we brighten up the foreground slightly.
Autumn Hues 7,-2,0,0.  In this scene, the sun was slightly obscured by thin clouds, which diffused the sunlight and thus gave flatter lighting.  Notice the shadows are soft.Autumn Hues 7,0,0,0.  By increasing the contrast to 0, we brighten bright tones whilst darkening dark tones to give better tone separation.  The leafless tree and the dark clouds appear much more dramatic.

Saturation

After setting the contrast we can adjust the saturation.  Saturation is the intensity of colours.  Straight out of the box the Standard picture style is Neutrally Saturated for most scenic shots, so increasing it to 1 pushes colours into vivid territory.
Standard 7,-2,0,0.  Saturation set to 0. Colours are realistically saturated.
Standard 7,-2,1,0.  Saturation set to 1. A more vivid saturation.
Standard 7,-2,2,0.  Saturation set to 2.  Even more vivid.
Portrait, Landscape and Autumn Hues should be reduced to -1 for realistic saturation.  Neutral and Faithful need the saturation increased to 1 for a similar degree of saturation.

When shooting flowers and other vivid objects, the colours can oversaturate with regular saturation settings.  Reduce the saturation for more realistic colour.
Autumn Hues 7,-2,0,0.  Saturation set to 0.Autumn Hues 7,-2,-4,0.  Saturation set to -4.

Color Tone

The Color Tone setting shifts colours (Hue) around the colour wheel to give a different tint.  Although the manual says that it only shifts skin tones between pink and yellow, it also affects other colours too.  You can use it to correct skin tones but be aware that it will also shift other colours too.
Standard 7,-2,0,-4.  Color Tone set to -4.Standard 7,-2,0,4.  Color Tone set to 4.
Standard 7,-2,0,0. Color Tone set to 0.

WB

The White Balance helps to correct colour casts caused by different sources of lighting.  Sunlight is bluish, whilst tungsten light is reddish.  AWB automatically adjusts for different lighting conditions but occasionally it misses the mark, which can lead to either very pale (overblue) photos, or very saturated (overamber) photos.  Shooting Raw makes WB correction very easy since Digital Photo Professional has all the same WB presets found in the camera.
Standard 7,-2,0,0.  AWB.  The AWB has slightly overblued this shot causing it to look a bit pale.
Standard 7,-2,0,0.  By changing the WB to 'Cloudy' the colours look much more warmer and saturated.
You can use the WB control in Digital Photo Professional just like attaching a colour filter onto your lens.  In the White Balance Adjustment, select 'Color Temperature' and drag the slider to the right to make it warmer, or to the left to make it cooler.
Autumn Hues 7,-2,0,0.  AWBAutumn Hues 7,-2,0,0.  Color Temperature 7700K

Skin Tones

Each Picture Style renders skin tones slightly differently so a particular Picture Style may be chosen depending on whether pink skin or tanned skin is preferred.  An example of each Picture Style is shown below, with the Contrast and Saturation levels similarly matched.
Standard 7,-2,0,0.  Standard gives quite natural skin tones.  If you're really picky you'll just notice a hint of pinkness.Portrait 7,-2,-1,0.  Portrait gives a strong, rosy overtone to skin tones.  It is more of a specialty application if you want rosy skin.
Landscape 7,-2,-1,0.  Landscape overlays a slight orange overtone which gives a slight goldness to skin tones.Neutral 7,-1,1,0.  Neutral balances all colours evenly so it gives no overtones and accurate colours.
Faithful 7,-1,1,0.  Faithful also gives rosy skin tones but not as intense as Portrait.Autumn Hues 7,-2,-1,0.  Autumn Hues gives a nice, natural and tanned look to skin tones. 

Final Comparison

Following all of these tweaks you should get much more vibrant and colourful photos now.  Here is a comparison of factory and custom settings (click to enlarge):
Standard 7,0,0,0.
Autumn Hues 7,-2,-1,0.                                Equivalent to Standard 7,-2,0,0.
For even more vibrant grass and folliage I also have a customised Autumn Hues Picture style which can be downloaded from here and used in Digital Photo Professional or in-camera: Autumn Hues Extra Green 3

Enjoy your photos and I wish you well with beautiful colours.
Autumn Hues 7,-2,0,0. Daylight WB.
https://www.dpreview.com/articles/6647569988/getting-great-colour-from-canon-picture-styles