Lâu lắm rồi hai ông bạn già mới lại cà phê với nhau ngay đầu ngõ. Một ông Đầu HÓI và một ông Miệng MÓM.
HÓI : Sao lúc này không thấy ra cà phê với tôi ?
MÓM : Tôi bận quá. Ở địa phương đang nhờ tôi làm giám khảo một cuộc thi.
HÓI : Ồ, thật thú vị. Thế cuộc thi đó là gì ?
MÓM : Cuộc thi GIÀ VẪN HÁT dành cho những người ngoài 60 như tôi với ông. Thú thật, thỉnh thoảng tôi cũng nghêu ngao nhưng bảo chấm thi ca hát thì tôi chịu thua, mà từ chối không được.
HÓI : Làm giám khảo ư ? Dễ ợt !
MÓM : Hay quá, vậy ông chỉ tôi phải làm sao đây.
HÓI : Này nhé, ông học thuộc ngay và luôn cho tôi mấy câu này. Sẵn sàng chưa ?
MÓM : Sẵn sàng !
HÓI : Phần trình diễn của bạn làm tôi nổi gai ốc.
MÓM : Câu quái gì vậy ?
HÓI : Đó là câu nhận xét của ông với tư cách giám khảo dành cho thí sinh. Hiểu chưa ?
MÓM : À, thì ra thế. Tiếp tục đi ông.
HÓI : Phần sâu thẳm nhất của tôi đã rung động vì bạn.
MÓM : Nghe có vẻ xào xạo thế nào ấy, phải không ông ?
HÓI :
Nghệ thuật là phải thế. Tiếp mấy câu luôn nhé !
Bạn không phải là thí sinh mà bạn chính là nghệ sĩ thực thụ.
Sân khấu này đã thuộc hoàn toàn về bạn.
Bạn đã đưa tôi dến một thế giới khác.
Khuyết điểm duy nhất của bạn là khiến tôi không thể nói được lời nào.
Bạn tỏa sáng đến không ngờ.
Hỏi tôi có thích tiết mục của bạn không thì tôi nói rằng không, tôi rất ngưỡng mộ.
Bạn không phải là thí sinh mà bạn chính là nghệ sĩ thực thụ.
Sân khấu này đã thuộc hoàn toàn về bạn.
Bạn đã đưa tôi dến một thế giới khác.
Khuyết điểm duy nhất của bạn là khiến tôi không thể nói được lời nào.
Bạn tỏa sáng đến không ngờ.
Hỏi tôi có thích tiết mục của bạn không thì tôi nói rằng không, tôi rất ngưỡng mộ.
MÓM : Sao không thấy câu nhận xét nào về ca hát thí dụ như tròn vành rõ chữ, lấy hơi, nhả chữ, ngân nga,…vậy ông ?
HÓI : Ông hãy coi cuộc thi như giải trí đơn thuần không nên đặt chuẩn mực cho nghề nghiệp ở đây.
MÓM : Vậy là có thể dùng những nhận xét này cho các cuộc thi khác như nhảy, múa được à ?
HÓI : Chính xác !
MÓM : Làm giám khảo dễ nhỉ.

HÓI : Lúc chấm điểm, cứ chấm thoải mái cho thí sinh thích mà ban tổ chức cuộc thi cũng vui nữa.
MÓM : Hiểu.
HÓI : Để tăng thêm cảm xúc cho lời nhận xét của mình, ông phải có những biểu cảm kèm theo. Thí dụ như nhún vai, chặc lưỡi, nhíu lông mày, há hốc miệng, nhãy cỡn lên, đập bàn, giơ hai tay lên trời, chỉ thẳng vào mặt thí sinh,…Hiểu chưa ?
MÓM : Thôi đi ông, xạo quá tôi làm không được.
HÓI : Giải trí mà, phải xạo xạo mới thu hút người xem chứ.
MÓM (trợn mằt đập bàn cái rầm) : Thôi đi, ông làm tôi nổi hết da gà.
HÓI (giật mình, lùi ra xa) : Gì vậy ông, ông không muốn làm thì thôi.
MÓM (chỉ thẳng vào mặt HÓI) : Ông đã đưa tôi dến một thế giới khác.
HÓI (mặt bắt dầu tái nhợt) : Thôi, tôi xin ông. Thế ông không thích à ?
MÓM (làm động tác vái lạy) : Hỏi tôi có thích không thì tôi nói rằng không, tôi rất ngưỡng mộ.
HÓI (thở phào) : Trời ! làm hết hồn. Thuộc bài lẹ zậy cha nội.
PQT
06.06.2015
06.06.2015