Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014

Lão xích lô khó chịu

Lần đầu tiên có con nên cả vợ và chồng đều bỡ ngỡ việc chăm con. Khổ nhất là cả tuần nay đêm nào đứa con cũng khóc.
Cứ vào khoảng giữa khuya là nó bắt đầu ré lên, khóc oằn oại, khóc giãy giụa, khóc tỉ tê. Những người lớn tuổi bảo nó khóc dạ đề rồi, phải sáu tháng mới hết.
Tiếng khóc trẻ con trong khu xóm lao động, nhà cửa san sát nhau vào những ngày hè mà hầu như đêm nào cũng cúp điện thật là ngột ngạt, não lòng. Vợ chồng vừa cố dỗ dành đứa con, vừa áy náy với hàng xóm vì chắc chắn giấc ngủ của họ bị gián đoạn.
Có mấy bà già nghe tiếng khóc không dỗ được nên sang tận nơi xem sự tình. Xóm này người ta tình nghĩa với nhau lắm. Vì thế chẳng mấy khi bọn trộm hoạt động được ở đây. Họ tìm cách chữa mẹo để đứa bé đừng khóc nữa. Nào là đốt nón lá rách, nào là múa may quay cuồng, nào là đánh đòn thằng bố. Có lúc nó nín, lúc lại khóc to hơn.
Dỗ ngon dỗ ngọt chẳng chịu nín cho. Sữa kề ngay miệng mà cũng chẳng chịu ăn cho. Khóc chán rồi nín. Nín rồi là ăn. Ăn xong là ngủ lăn quay ra cứ như chẳng có gì xảy ra.
Sáng ra, cả vợ lẫn chồng đều mệt mỏi  Người chồng cũng ráng đứng trước cửa nhà quơ chân tay tập thể dục để còn đi làm.
Lão đạp xích lô bên cạnh nhà dắt xe đi ngang để chuẩn bị một ngày kiếm ăn. Trông ông ta phờ phạc quá. Anh chồng cất tiếng hỏi thăm
– Chú Mười sao trông không khỏe vậy ?
Lão dừng xe ngay lại, vất điếu thuốc xuống mặt đường với vẻ hằn học
– Tụi bây sao để con nó khóc không cho ai ngủ vậy ? Tao đã già mà lại sát vách nhà tụi bây sao mà ngủ cho nổi. Cả tuần rồi, cứ vừa chợp mắt là y như rằng…sức đâu mà đạp, hả ?!
Anh chồng tẻn tò vì bị mắng vốn bèn giả lả
– Dạ, chú thông cảm, con nít mà chú.
Ông ta tiếp tục đẩy xe còn nói với lại
– Đêm nay mà nó còn khóc là không yên với tao !
Lão này tốt bụng nhưng cục tính. Lão hay dùng tài sửa xe gắn máy giúp mấy người trong xóm. Lão ta nổi giận cũng không trách được. Đứa nhỏ vẫn khóc hằng đêm cứ như thách thức lời đe nẹt của Lão.
Đúng như các cụ đã bảo, dạ đề là sáu tháng. Tự nhiên đứa bé không khóc nữa. Đêm đó cả vợ lẫn chồng mừng vô kể vì đứa bé chỉ ọ ẹ vài tiếng rồi ăn sữa, ngủ luôn. Cả nhà ngủ thẳng giấc.
Anh chồng bước ra sân tập thể dục mà lòng hân hoan lạ thường. Mục đích là đợi Lão Mười đi ngang để khoe.
Quái nhỉ ?! Tập nãy giờ mà chẳng thấy Lão đâu. Đáng lẽ giờ này Lão đã ở ngoài đường rồi. Có tiếng lách cách khóa cửa bên cạnh, anh chồng ngó sang, Lão đã đẩy xe ra khỏi nhà. Anh chồng trở lại vị trí tập thể dục chờ
Lão dắt xe đi ngang trông hốc hác, thê thảm không thể tưởng tượng được. Anh chồng hơi bất ngờ trước vẻ tiều tụy của Lão.
– Chú Mười hôm nay đi trễ vậy ? Tối hôm qua chú ngủ ngon chứ ?
Lão dừng xe ngay lại, vất điếu thuốc xuống mặt đường với vẻ hằn học hết mức có thể
– Ngon cái con khỉ ! Mấy tháng nay tao đợi nó khóc xong rồi mới dám ngủ mà khuya hồi hôm đợi hoài chẳng thấy nó khóc, đợi đến sáng thì còn ngủ cái quái gì nữa, hả ?
Anh chồng nghệt mặt ra không biết phải làm sao.
Lão ta tiếp tục đẩy xe còn nói với lại
– Đêm nay mà nó không khóc là không yên với tao !
PQT
17.04.2014